Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
add

visibility star

Đề cử nhẹ ( tui drop tại chương 84 hơn ) 

Hồi trước mỹ thảm bây giờ soái tạc thiên biệt nữu thanh niên tốt nấu ăn ngon, bệnh sạch sẽ và ocd nam chính × manh manh vũ lực giá trị mãn phân yêu quái nữ chính 

Tóm tắt : nam chính là người đại khí cơ nên bị yêu quá Phương Xà theo đuôi nhầm hút khí cơ tăng yêu khí, bị đoản mệnh, nam chính lụm được nữ 9 đem về nuôi, sau đó là văn miêu tả cuộc sống hằng ngày vui vẻ suy nghĩ về cơm áo gạo tiền của nam nữ ,quen nhiều loại yêu quá mới ,tìm ra thân phận nữ chính , r yêu nhau các kiểu 

Điểm cộng : truyện dễ thương,các yêu quá đều dễ thương,tui đặt biệt thích Sơn Miện, yêu quái trong truyện được lấy từ sách cổ với nhiều hình thù thú vị và tài năng khác nhau, ko phải loại yêu quái cái gì cũng biết kiểu cũ, Nam chính là một điểm cộng, nam chính rất sủng nữ chính nhưng bả sai là phạt, luôn nhắc nhở nữ 9 tri ân báo đáp, còn cùng nữ 9 trồng rau để tặng lại các yêu quái vì các yêu quái tặng quà gặp mặt cho nữ chính ( yêu quái trong đây đều yêu thích nữ 9 vì nữ 9 là ấu tể 1000 năm mới có) nam chính hồi đầu vòn nghèo thì thịt và đồ ngon để nữ 9 ăn còn mình uống sữa đậu đỡ đói ).thêm nữa nam nữ 9 là song hướng lao tới, cả hai thích nhau và đều có chiếm hữu dục với nhau, giữ gìn nhau, vì nhau mà vố gắng , ko giống vài truyện nam chính cung phụng nữ 9 như bà cố nội, yêu sâu sắc chiếm hữu dục mà nữ 9 có như ko vậy á ;)))) 

Điểm trừ : truyện chậm,  chương dài mà gới ba bốn chương mới xong 1 ngày, truyện hơn 130 chương nhưng tới hơn 70 chương nữ 9 mới hoá hình thành người, nên khía cạnh nago đó truyện nên có tag nhân thú :))))) truyện ko đủ cao trào, chưa đủ dẫn dắt, mình đọc tới nữ 9 hoá hình hai bên " tình trong như đã mặt ngoài còn e " thì ko có hứng thú đọc tiếp,chắc khúc sau tìm hiểu về vụ mẹ nam 9 mất tích, nhiều chỗ giải quyết bô lý thiếu thuyết phục,vẫn có sạn 

Tóm lại đây là một quyển giải trí ngọt sủng nhẹ nhàng tam quan ngay thẳng thì xin mời... 

T·ai n·ạn xe cộ bỏ mình, Thịnh Quân mang theo siêu thị kinh doanh hệ thống xuyên hồi cổ đại.

Vốn tưởng rằng là muốn nàng ở cổ đại khai siêu thị, không nghĩ tới nàng bản nhân thành siêu thị.

Nga, không đúng, liền siêu thị đều không tính là, nàng còn không có thăng cấp, trước mắt chỉ là một đài thường thường vô kỳ tự động máy bán hàng mà thôi : )

Ngày Tumbleweed rong ruổi trong giấc chiêm bao, Ma Vương hãy còn say ngủ, Niên Chung đặt bút viết cổ tích và hùng ca. Vài năm thoáng qua, khi Nol tỉnh giấc trong Long Mộ, pho tượng Thần đã có những đường nét thô sơ. Tây huyễn dưới ngòi bút Niên Chung lúc nào cũng làm mình yên tâm. Bối cảnh nét căng, logic chặt, plot nắn nót đến tận chương cuối cùng.

Thần quyền là chủ điểm xuyên suốt, hình bóng thần linh phóng chiếu khắp lục địa. Lắng nghe tiếng vọng từ quá khứ, muôn loài nối bước theo chỉ dẫn từ tương lai để tìm đáp án cho câu đố hiện tại. Khác với Lạc Đường - câu chuyện trên từng vùng đất thì ở T’aph mọi sự kiện chính được khai mở theo độ trưởng thành của Teest và Nol.

Ống kính tập trung vào cá nhân, cá tính được in đậm, lập thể và tương phản ấn tượng. Nếu bạn nghĩ Teest đã đủ điên cuồng thì sẽ càng lạnh người khi thấy cách Nol áp đặt ý chí lên hết thảy. Sự kết nối tốt nhất từ trang giấy đến trái tim là để người đọc đồng hành trên chặng đường tìm kiếm bản ngã và truy đuổi ước mơ. Niên Chung thành công khi chưa bao giờ che dấu hay bỏ qua cảm xúc của nhân vật, dù đó là lạc quan, hạnh phúc hay thất vọng, lo âu. Cùng một nguyên lý, có thể bạn đã cắt đôi cả ngàn chiếc Molten Lava thì chiếc tiếp theo bạn vẫn chờ mong Chocolate chảy ra như vậy.

T'aph là vùng đất mà ngộ nhận cùng định kiến sẽ lần lượt bị đập vỡ. Khoảng lặng tràn ra khi Teest hiểu rằng Nol chưa từng xem mọi người đang "sống", có lẽ mong muốn ấy xuất phát từ thiện chí, trớ trêu thay: Thần yêu tất cả, nghĩa là Thần không yêu gì. Nguồn cơn cuộc viễn chinh song Thần trong quá khứ đến từ thương cảm cho thế gian hay chỉ là thần quyền độc đoán. Ma Vương đã tỉnh giấc, cơn gió suy vong mơn man khắp lục địa, có những sinh linh mong mỏi màn đêm vĩnh hằng. Những phân tranh nhiều thế kỷ giữa khái niệm thiện - ác hay câu đố về bốn mặt trăng lơ lửng giữa trời chỉ là một phần trên bàn tiệc thịnh soạn. Như mọi chủ nhà cầu toàn tỉ mỉ, Niên Chung tươm tất đến từng bản nhạc hay. Là khúc hát ru an táng những vị khách tha phương, khúc chiến ca hào hùng hi vọng hay khúc tình ca réo rắt chân thành.

Có thể đây không phải miền đất hứa nếu bạn trông chờ một giấc mơ yên ả. Không khí nhiễm bụi mù và hemoglobin, những hình thù ma quái vặn vẹo, một chút ý tứ Cthulhu lồng ghép trong dàn giáo sẽ có phần xù xì gai góc. Nhưng một lần nữa xin khẳng định rằng, Niên Chung và Tây huyễn là cộp mác cho cả chất lượng chữ và số lượng từ, rất đáng đọc.


🐻

Thời buổi ngày nay quá chán, toàn truyện cẩu huyết nhưng quyển này đã cứu rỗi não tui. 

Đề cử nên ngắn gọn.

Tu tiên + Quỷ dị

Nữ chính đi đường nào cũng cát (chết) 

Tu tiên, có linh căn là quái vật ký sinh, tu sĩ vẫn là chủ đạo

Nhập ma là quái vật chiếm luôn xác, quái vật chiếm chủ đạo, kích phát tu sĩ sát ý.

Thành linh thú là thành quái vật luôn :))

Truyện hài lắm với sa điêu.

Một câu chuyện cũ rích, một motif lỗi thời, nhưng vẫn làm mình nước mắt tuôn trào. 

Y vì thế gian vạn vật mà sinh. Hắn vì y mà đến. Dẫu phải đọa thiên cũng muốn vì y mở ra một con đường sống. Bước chân vào vực sâu, một đi không trở lại. 1000 năm sau, y tỉnh dậy, lại một lần nữa chính tay tiễn đưa người mình yêu về hướng vực sâu. Hai người luân hồi biết bao nhiêu kiếp, mãi mãi không tìm thấy lối nhau.

Truyện rõ ràng tưởng là hài nhảm vô tri, ai ngờ khúc cuối quẹo cua làm tim người đọc tan nát 💔😭

Công nhận tác giả chắc tay có khác, viết ngắn gọn súc tích mà miếng nào ra miếng đó, muốn hài có hài muốn sầu có sầu. Đọc bao nhiêu bộ khác của bả rồi, đều viết rất hay.

Không cần đao to búa lớn, không cần viết thẳng đứt ruột đứt gan, chỉ nhẹ nhàng một đoạn hội thoại thôi mà t đã khóc như mưa. Hành văn chắc tay, logic đầy đủ, phục bút đều được giải quyết rõ ràng, kết thúc ngọt ngào hạnh phúc. 

Đề cử!

9/10

Trừ 1đ vì muốn xem thêm nhiều ngoại truyện 🤣

1000 năm sau, y tỉnh dậy, lại một lần nữa chính tay tiễn đưa người mình yêu về hướng vực sâu. Hai người luân hồi biết bao nhiêu kiếp, mãi mãi không tìm thấy lối nhau.

Kết BE hả bạn?

Siêu cấp đề cử. Cực kỳ đề cử. Dùng hết sức, tận lực đề cử (lần 2 - phần review)

Thuộc tính: cá mặn b·ị b·ắt tăng ca, 1 gậy đập tan phó bản, người kinh quỷ sợ, mềm lòng không thánh mẫu, táo bạo ko thích động não, 1 lòng chỉ nghĩ về hưu Thụ x Tây trang mắt kính, ung dung quý khí, bình tĩnh thong dong, tâm cơ thâm trầm, nhân loại hay quỷ loại đều dễ dàng bị đùa ch·ết trong lòng bàn tay Công (bằng trí lực chứ ko bằng vũ lực).

Truyện này... rất lạ. Không giống 1 người bình thường viết. Giống 1 người tam quan rất chính, có khiếu hài hước, hiểu về triết học, tôn giáo, tâm lý học viết. Mà người như vậy, không rảnh để viết truyện... đi? Đừng lo lắng, truyện ko phải là những màn giao giảng đạo đức của những người "nói đạo lý sống ko bằng con ki". Mà là khi ta nhìn sâu vào cách giải quyết vấn đề của nhân vật, ta ngỡ ngàng nhận ra chính mình. Và ta cũng giật mình nhận ra.... nó hài ẻ!!!!

Truyện siêu hài, 1 cây hài mặc full combo xanh lục. Bình thường đội cái mũ màu xanh đã khiến người ta nghĩ người này bị "lục", nhưng thụ từ giày đến khuyên tai đều lục đến phát sáng, phát sáng theo nghĩa vật lý, phát sáng làm được đèn soi trong bóng tối. Thụ là nhân tố khiến việc đọc vô hạn lưu vào lúc 1h sáng ko cần nhịn đi WC.

Tam quan truyện rất chính, người bị kéo vào vô hạn lưu ko phải là người còn sống mà đều là linh hồn đã ch·ết. Nói theo kiểu thụ là họ đã ch·ết 1 lần rồi, ch·ết thêm lần nữa cũng sẽ quen thôi, ko phải việc gì to tát. Thụ - nhân viên chính phủ (chính xác là địa phủ) đang đi nghỉ phép, bị kéo vào tăng ca, nên đừng mong thụ tận tâm công tác, có thể ngồi sẽ không đứng, có thể nằm sẽ không ngồi. Người chơi trong mắt thụ chia làm 3 loại: Đánh được - nhưng đuổi ko kịp để đánh, đánh được - đuổi kịp và công. Đừng hiểu lầm, công có hẳn 1 chỗ đứng trong lòng thụ vì thụ xem ổng là một bản báo cáo di động.

Công rất biết cách làm Cách mạng, thường dẫn dắt người chơi / NPC đứng lên đấu tranh giành quyền lợi, tục xưng "tạo phản". Công là giáo thụ dạy chủ nghĩa Mác Lê nin trong trường đại học - tự xưng. Đọc truyện này xong chủ nghĩa Mác trong t chỉ còn ngang hàng với 2 từ "tạo phản" =)))

OK vào việc, vô hạn lưu dữ dội tàn nhẫn, người chơi cố sống cố ch·ết thông quan, vì tin vào 1 lời hứa: thông quan xong sẽ trọng sinh sống lại. Sau này biết, đây là 1 câu l·ừa đ·ảo không hơn. Trong vô hạn lưu, ai chả tay dính máu tươi, ngươi lừa ta gạt, những người này đừng nói trọng sinh, đợi cho đồng nghiệp thụ 1 lưới tóm gọn đem về thẩm phán, phải đối mặt bản án 18 tầng địa ngục có khi còn nhẹ. Rồi họ cũng biết: dùng tính mạng thông quan, kết cục đối mặt, cũng vẫn là cái ch·ết. Nhưng! Không một ai từ bỏ việc sinh tồn, họ vẫn tìm mọi cách trong kẽ hở cầu sinh. Thật giống chúng ta.

Ai đến cuối đường cũng bắt gặp 1 kết cục - ch·ết. Nhưng chúng ta chưa từng nghĩ từ bỏ cuộc sống này, nỗ lực từng ngày, cố gắng vươn lên. Nhìn vào hành trình chứ ko nhìn vào kết quả. Hóa ra trên đời, kết quả thế nào đâu có quan trọng đâu. Quan trọng là tận hưởng cuộc hành trình của mình, cố gắng 1 chút, liền trải nghiệm được thêm 1 chút. Ngày mai ra sao? Không biết. Có tốt đẹp hơn không? Không biết. Có quan trọng không? Không quan trọng. Không ở tương lai, không ở quá khứ, chỉ ở thực tại. Tôi vẫn nghe tiếng chim hót ngoài kia, làm tất cả để tận hưởng cuộc sống, tôi đã nỗ lực sống thật rực rỡ trong quá trình rồi, còn kết quả thì ai chả thế.

Thụ đối mặt với sự ra đi của đồng đội trong phó bản rất bình thản. Một phần là...ảnh biết 1 trò chơi lớn thế này, dám trộm linh hồn của địa phủ, mấy chục vạn người chơi, riêng việc đánh báo cáo cũng mất vài trăm năm, vậy xử lý những linh hồn này còn lâu hơn thế. Kiểu gì rồi khi xuống dưới công tác, ảnh cũng sẽ gặp lại những người này, dù cho gặp lại trong ngục =))) Vì nhìn thấy cái tình cảnh mình ngồi cặm cụi viết báo cáo mấy trăm năm, ảnh đã rất nhanh trí túm công về đội mình. Từ đây, công đi lên con đường bán mạng cho tư bản - Thụ. Mà ảnh khác t ở chỗ, ảnh bán mạng 1 cách cam tâm tình nguyện, vui tươi hớn hở, cầu còn không được. Còn t vẫn đang bán mạng cho tư bản trong khi viết những dòng này.

Có 1 phó bản, người chơi rơi vào mộng đẹp, nơi đó có cố nhân, có ước mơ đã thành sự thật. Dù biết đó là mơ nhưng không ai muốn tỉnh lại. Như đã nói, quan trọng là trải nghiệm, trải nghiệm trong hiện thực, hay trải nghiệm trong mơ thì cũng đều là trải nghiệm. Không quan trọng trải nghiệm ở đâu, chỉ cần mình cảm giác được hạnh phúc thì ngồi trong vạc dầu trải nghiệm, với nằm trong chăn trải nghiệm không khác nhau. Trong vật lý hiện đại có nguyên lý toàn ảnh: quang học có phương pháp ghi một vật thể 3 chiều bằng một ảnh 2 chiều (hologram). Kỹ thuật này gọi là holography (phương pháp toàn ảnh). Hologram là một ảnh 2 chiều, khi được nhìn dưới những điều kiện chiếu sáng nhất định thì tạo nên 1 hình ảnh 3 chiều trọn vẹn. Tóm tắt thì rất có khả năng vũ trụ của chúng ta cũng chỉ là hình chiếu từ 1 cái gì đó khác. Thực tại chúng ta tiếp xúc hàng ngày chỉ là 1 loại ảo tưởng giống 1 bức tranh toàn ảnh. Ai biết đâu được chúng ta cũng chỉ là NPC trong phó bản của 1 ai đó. Và điều đó quan trọng không? Không quan trọng. Chỉ cần tôi hạnh phúc, thì hạnh phúc ở đâu cũng giống nhau. Giống như trong lúc ngồi thiền. Khi tôi xây được 1 thế giới an bình trong tâm trí thì thực tại tôi cũng thật sự bình an.

Mô tip chung của vô hạn lưu là nhân vật thăng cấp qua từng phó bản nhưng truyện này main mạnh vcđ ngay từ đầu rồi, nên sẽ ko có kiểu đầu voi đuôi chuột như cái cách t đã rất thất vọng trong truyện "ta lý tưởng trấn nhỏ" - Mở đầu kỳ vọng cao, cuối truyện thất vọng lớn. Truyện này mở bung mọi thứ ngay từ đầu rồi, thụ vào vô hạn lưu chỉ để đổi chỗ nghỉ phép thôi. 

Siêu đề cử cho những người thích hài hước 

Nvc có quá khứ đáng thương năm 8 tuổi hay 10 tuổi gì ấy bị mẹ bỏ rơi tưởng em ấy sẽ suy sụp tinh thần lắm hoặc tâm lý biến chất nhưng không em ấy vẫn cố gắng lớn lên học thật giỏi. Đến lúc mà em ấy được nhận vào cái trường gì ấy ở Gotham thì mẹ em làm quả nợ tiền khủng bố vãi

Hên là đột nhiên có cái hệ thống nhận ẻm làm ký chủ không thôi là ẻm bị bán qua Mexico

Tâm lý của ẻm cũng hơi bị biến chất một chút thông qua ẻm tự nhận mình là thiên chi kiêu tử ấy những việc ẻm trải qua là may mắn nhưng không, em sống độc lập cố gắng từng ngày chứ không có may mắn.

Nhìn theo một góc độ nào đó thì khá là buồn nhưng giọng văn nó hài nên mọi người chắc không quan tâm lắm chỉ có mấy người hay overthinking như tui mới suy nghĩ sâu xa với cái quá khứ của ẻm 

Anh hùng trong đây cũng không có biến chất.

Cp là Jason Todd ( Red Hood ) x Eudora 

Hỏi nhẹ cái vì chưa đọc thể loại liên quan bao giờ, sao lại có Jason Todd ở đây vậy bạn?????

Thường thì tổng anh mỹ mình thấy sẽ gộp cả thế giới Marvel và DC b ạ

Như tên " tổng Anh Mỹ " là những bộ đồng nhân gộp những bộ phim của nước Anh và Mỹ lại cùng một vũ trụ, thường thì gộp Marvel với Dc và một số thế lại với nhau nhé

Nam chủ đệ 9 nhậm

Đồng Kha

Su

visibility36770 star 39

Truyện đọc khá ổn. Chậm nhiệt nhưng đọc bị quắn quéo theo 2 bạn trẻ. Công thích thụ trước. Có chút spoil, thụ bị rơi máy bay chết được hệ thống đưa vào thế giới của công để làm nhiệm vụ, hoàn thành sẽ được sống lại. Thụ soát hảo cảm theo kiểu hữu nghị nhưng ai dè soát đến công yêu luôn. Ko tiểu 3 4, hơi bug 1 tí là công thức tỉnh ý thức thiên đạo nhưng lại vẫn có bóng ma thời thơ ấu

Ui  nhìn tên bạn giật cả mình , này  có xem như chung chí hướng k nhỉ  =)))

Truyện hay, thanks bạn recc nhé 

Nam chủ đệ 9 nhậm

Đồng Kha

Su

visibility36770 star 39

Truyện đọc tạm được nhưng không đề cử lắm. Đọc tới chương 50 r drop.

Truyện có 2 tuyến sự việc song hành: game và đời thực. Cả hai tuyến sự việc đều nhẹ nhành không máu chó gì. 

Trong game, công là đại thần đổi sang chơi acc mới, cũng là sư huynh của thụ. Dù chỉ hành động thuận tiện giúp đỡ bình thường nhưng mà thụ cảm động nên thích công. 

Đời thực, công là bạn của anh trai bạn thụ. Tình cờ gặp thụ rồi thích thụ từ cái nhìn đầu tiên nên bắt đầu theo đuổi thụ, mà thụ thì lơ mơ quá nên cũng k thuận lợi lắm. 

Hai câu chuyện nếu tách ra thì còn ổn nhưng mà kết hợp vào nhau không ổn áp lắm. Lấy trứng ngâm tương trộn đều với trứng chiên, ăn thì cũng tạm nhưng mà vị gốc của mỗi cái đều mất đi phần nào. 

Phần làm t thấy cấn chủ yếu nằm ở đời thực. Công là tổng tài, dính dáng tới hào môn, thích thụ từ cái nhìn đầu tiên. Dùng lời của công với bạn thân đó là thụ còn trẻ, chưa trải sự đời, không muốn gắt gao theo đuổi thụ quá, vì công thích thụ là chuyện của cả đời luôn, không thay đổi, nên công muốn thụ trải nghiệm thêm, chứ một khi thụ ở bên công rồi thì chỉ có thể thuộc về công. Tác giả thể hiện cảm giác trong mối quan hệ giữa công với thụ công là người nắm đằng chuôi, dù công có thể hiện tôn trọng thụ, nhưng nó là tôn trọng đàn hồi tương đối, khi mà trái ý công thì nếu k tôn trọng thụ cũng chả làm được mẹ gì. Cả về quyền lực, tiền tài, kinh nghiệm xã hội công đều áp chế thụ tuyệt đối, mà tg lại còn miêu tả theo kiểu hào môn thì có thể làm gì thì làm, nên sự chênh lệch của 2 bên càng dữ dội. Vậy nên mối quan hệ này phụ thuộc rất lớn vào công, thụ sẽ rất bị động vì nếu công hết yêu thì thụ hoàn toàn có thể bị thay thế như thay áo. Để bù đắp vào sự chênh lệch này tg xây dựng công có thiết lập là người đã lựa chọn là cả đời không thay đổi. Mặc dù tình yêu của công là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nghe nó cũng chả có vững bền gì mấy, ủa công có gắn chip trong người hay sao, gặp thụ thì chip hoạt động rồi kết nối mỗi với thụ hử. Mối quan hệ của 2 người như lâu đài phim Disney, đẹp đẽ mộng ảo như cơn mơ mà mơ thì dễ tỉnh. 

Trong khi đó ở đời thực thụ cũng không thích công mà thích sư huynh trên mạng, 2 người xác định quan hệ là tại vì thụ biết công là sư huynh. Vậy nên sự k chắc chắn trong mối quan hệ lại 1. Vì trước lúc xác nhận thân phận thật ra công thụ cũng chả có tương tác riêng gì mấy. 

Mô tuýp tổng tài này cũng thường thấy dễ đọc thôi nhưng lại không hợp với truyện này. Vì tác giả xây dựng việc đồng tính rất bị kì thị, việc có người k ủng hộ hoặc ghét ra mặt là chuyện thường nhưng theo nd truyện thì đồng tính trong truyện chả khác nào bệnh dịch và thái độ của quần chúng cũng đa số rất phản cảm. Làm t phải đi check năm của truyện á chứ tưởng viết từ xưa lắm. 

Một bên là tính hiện thực về đồng tính, một bên là chuyện tình tổng tài lọ lem như cổ tích. Lệch sóng quá nên lúc đọc t cứ nghĩ về việc nếu một ngày cái con chip của công nó bắt sóng với người khác, thụ chả khác nào búp bê bị bỏ rơi. 

Làm tự dưng muốn đọc truyện với nội dung theo hướng hiện thực khi tôi trong bá đạo tổng tài yêu tôi chia tay thì sẽ thế nào  

Đã đọc hơn 100c, đây là 1 cái quỷ dị thế giới, nam chính dựa giết chóc thăng cấp, cho nên giết người, cướp bóc k gì k làm, nhưng đặt trong bối cảnh này cũng k có gì k ổn, chỉ là tui chờ mong nam chính giết quỷ dị để thăng cấp nhưng nam chính giết người nhiều hơn 

Chưa nói nhiều phải đọc tiếp mới biết :)))

visibility13.7K star53 15

add
add